Mất Hộ Chiếu Trước 48h Bay – Làm Thế Nào

2 ngày trước khi bay đi Nhật, Lan Anh phát hiện hộ chiếu biến mất không dấu vết.
Lan Anh – cô gái 18 tuổi quê Huế, học điều dưỡng ở DC Human tại Hà Nội – đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho chuyến đi này. Ngày 5/9/2025 sẽ bay sang Osaka làm việc, thành quả sau hơn một năm học tập vất vả.
Tối ngày 3/9, cô định kiểm tra hộ chiếu lần cuối cho chắc ăn. Mở túi ra… trống không. Ngăn kéo… cũng không. Lục tung phòng trọ, hỏi bạn cùng phòng – ai cũng lắc đầu bối rối. “Em ngồi sụp xuống luôn,” Lan Anh nhớ lại. “Cảm giác như cả thế giới sụp đổ vậy.”
Gọi điện về Huế báo ba mẹ, cả nhà đều sốc. “Ba mẹ cũng không biết làm thế nào, chỉ biết hỏi đi hỏi lại ‘sao lại mất được nhỉ? Con tìm kỹ chưa?'” Lan Anh nhớ lại. Rồi ba mẹ cũng chỉ biết an ủi “thôi con cố gắng lên, có gì ba mẹ lo.”
Sáng 4/9, Lan Anh bắt đầu cuộc chạy đua với thời gian. Chạy đến cơ quan làm hộ chiếu mới, xếp hàng dài, điền đơn báo mất, chụp ảnh… Mỗi thủ tục đều khiến cô lo sợ “liệu có kịp không?”
17 ngày tiếp theo thật sự khó khăn. Thức đêm lướt mạng xem có ai gặp tình huống tương tự không, có cách nào làm nhanh hơn. Tiền cũng phải tiết kiệm vì không biết còn phải ở lại bao lâu nữa. “Em gọi điện cho bạn cùng lớp ở DC Human khóc lóc, tụi nó cũng lo nhưng chỉ biết nói ‘hy vọng mày kịp’,” cô kể.
Đúng lúc tuyệt vọng nhất, các thầy cô ở DC Human đã thực sự ra tay giúp đỡ. Cô giáo gọi điện: “Em mang giấy tờ lên trung tâm, cô kiểm tra lại xem còn thiếu gì.” Thầy khác cho số điện thoại của người quen bên phòng xuất nhập cảnh, bảo liên hệ xem có thể ưu tiên được không. “Lúc đó em mới hiểu các thầy cô không chỉ dạy học mà còn thực sự quan tâm đến từng học viên,” Lan Anh xúc động.
17 ngày trôi qua như 17 năm. Ngày 20/9/2025, khi Lan Anh gần như mất hết hy vọng, cuốn hộ chiếu mới được trao vào tay. Visa Nhật Bản vẫn còn nguyên vẹn, Osaka vẫn đang chờ.
Gọi điện về quê báo tin, ba mẹ mừng không nói nên lời. Ba nói luôn: “Ba mẹ lên Hà Nội ngay, đưa con ra sân bay!” Ngày khởi hành, ba mẹ từ Huế lên tận Nội Bài tiễn con. Tấm ảnh gia đình chụp tại sân bay – ba mẹ mặt rạng rỡ, Lan Anh cười tươi – như thể 17 ngày lo lắng trước đó chỉ là một giấc mơ.

Giờ đây ở Osaka, mỗi khi nhớ lại, Lan Anh vẫn thấy tim đập mạnh. “Có lúc em muốn bỏ cuộc lắm, nhưng may mắn có ba mẹ động viên từ xa, có các thầy cô DC Human thực sự giúp đỡ. Em học được rằng không có gì là không thể vượt qua, miễn là mình đừng đứng một mình.” Đôi khi cuộc sống cho ta những thử thách bất ngờ, nhưng chính điều đó lại giúp chúng ta trưởng thành hơn và cứng cáp hơn

